VUM 2024
Mình đã kĩ lưỡng chuẩn bị cho VUM 2024 khi tham gia vào lớp VUT K05 đóng một số tiền không nhỏ vào đồ nghề. Mình đã tập luyện theo thầy giáo án Coros 50K mountain plan. Dù bị cắt 1 vài tuần, nhưng mình có thể thấy được sự lên sức đáng kể của bản thân trong quá trình chạy. Tập luyện với giáo án khó khăn, mình đã skip một vài buổi giảm nhẹ đi thời lượng. Tâm lý nhất là lúc mình nghe anh Tú Dồ bảo giáo án hơi quá sức với mình, nên sau đó mình đã ít tập đi hẳn.
Dinh dưỡng trước race mình chuẩn bị kĩ nhất tuần cuối cùng khi liên tục nạp carb. Trước hôm chạy đã ăn vào lúc 6h và về nhà nghỉ ngơi lúc 7h30. Lên giường và làm một viên melatonin và đã lăn ra ngất lúc 8h. Một mạch đến 2h30 ngày race. Tỉnh dậy nhẹ nhàng sau giấc ngủ 6h30 phút, mình đã lên đồ khá nhanh và đi thẳng ra chỗ bus để lên với địa điểm start.
Lúc start là 5h sáng, cùng với khí thế, mình đã nạp đầy bụng với nước lọc trước khi chạy, khởi động nhẹ như thường ngày và chạy nhẹ nhàng để lên tim. Trước khi chạy 10 phút, mình đã làm một gói gel Maurten, vị gel khá ngọt, giống thạch kẹo khá dễ ăn (có thể đó là lý do mà nó đắt). Xuất phát! Mình chạy nhẹ nhàng từ Start đến CP3 với pace 8-9 (nhanh hơn dự định là pace 10). Về CP3 với tốc độ là 45’. Trong khoảng cách này, mình đã tiêu thụ tầm 250ml nước, 250ml tailwind endurance mix. Về đến CP3, mình tiêu thụ thêm vài miếng dưa, chuối và nước. Nạp đầy 500ml tailwind, 500ml nước và di chuyển nhanh gọn.
Vấn đề của khoảng cách này khá dễ nhớ: vừa vào thì gậy đã tuột ra khỏi belt và rơi xuống đất ( ko lặp lại), bình nước hơi to so với vest (tạo cảm giác núm ti rung lắc).
Từ CP3 đi CP4 là khoảng thời gian khó chạy, chủ yếu là leo vì gain cao, mình đã chủ động lôi gậy ra và leo từ khi rời CP3. Mình di chuyển kết hợp với gậy khá ổn định (pace 12-18 - avg tầm pace 15). Trong lúc di chuyển mình ăn tầm 12 viên chà là, 1 gói gel, uống hết điện giải và nước. Bắt đầu có cảm giác đau IT bên phải, mình chủ động giữ chân và ko tiếp đất chân phải nữa. Lên điểm săn mây không hề đẹp, không 1 chút mây nhưng được vị trí bằng phẳng để nghỉ ngơi. Mình ăn nhiều hạt, chuối và dưa. Mình nhờ được crew cho nước, pha thêm 500ml endurance mix để uống. Sau đó, mình ngồi nghỉ ở chân núi để tránh ánh nắng.
Vấn đề của khoảng cách này chủ yếu là leo và dinh dưỡng. Mình cố gắng ăn uống đủ khi lên dốc và leo đều ko nghỉ. Nghỉ thì chỉ để ăn chà là. Chà là ăn khá ok vì dễ ăn dù hơi khát nước. Chủ yếu tập trung vào đạt được đúng số calories. Nhiều lúc chạy nhưng cx ko còn hơi để chạy.
Từ CP4 đến CP5 có một khoảng leo dài để lên đỉnh điểm săn mây rồi xuống núi. Điểm downhill khá phức tạp nhưng vẫn chạy để downhill được kết hợp với gậy. Tốc độ ở đây giảm hẳn đi khi leo dốc gắt pace 18 cho 4KM, rồi downhill pace 9 về CP5. Kỉ niệm được một clip nắm tay các bé ở bản tại đây. Rồi chạy về CP5 để nghỉ ngơi. Thời gian nghỉ tại CP5 khá dài vì để uống recovery lần đầu, ăn cháo, hạt chuối, refill điện giải. Nghỉ mất tầm 20’ để làm tất cả mọi thứ rồi xuất phát.
Vấn đề của khoảng cách này chủ yếu là tốc độ leo mình thấy cx được còn donwhill thì còn yếu. Đoạn downhill hoàn toàn có thể chạy được nhưng có vẻ chân vẫn IT nhẹ. Mình ăn uống khá đầy đủ, dinh dưỡng vẫn tốt.
Từ CP5 đến 1 nửa CP6 mình chạy tốt, nhịp thở ok. Mình đã ăn 1 gel maurten ở đây trước khi leo 2 con dốc đá tai mèo khá gắt. KM25 là lúc mình bị say nắng và đã gai người. Về sau mới biết là do cơ thể đã yếu, thật sự nguy hiểm. May có cái kính râm của chị Yến mà mình đã tỉnh lại và lết được 5KM sau với chị về CP6. Nơi này mình cũng gặp anh Kha và 1 vài người bạn. Mình được bác sĩ dội nước lên người ở chỗ này và uống nước để tỉnh hơn lại. Ăn 2 bát cháo, 2 lon coca để nạp đường, nhiều dưa chuối và hạt. Mình refill đầy nước rồi tiếp tục di chuyển chậm.
Vấn đề của khoảng cách này là không có kính đồ đen làm mình bị say nắng. Ko có kinh nghiệm trong heat training làm mình thấy khá khó khăn để tiếp tục chạy dù tim và chân đã hồi phục nhẹ.
Từ CP6 đến CP7 mình di chuyển với gậy chậm, duy nhất chỉ chạy đoạn cuối lúc downhill ở KM42. Ấn tượng ở đoạn này là mình đã nhảy vào 1 cái ao để cho cơ thể được hạ nhiệt. Rồi lên đỉnh đồi gặp một vài người bạn dù họ đã đi trước; chứng tỏ race cũng rất khó. Mình ngồi trên đỉnh đồi nghỉ chút rồi downhill chạy. 2 đoạn downhill trong này mình gặp khó khăn trong di chuyển downhill: 1 là do chân đã yếu, 2 là mình cx ko muốn chạy ko có tinh thần để chạy. Trong đầu chỉ muốn từ bỏ. Về đến CP7 mình mệt mỏi thật sự, đã uống 1 viên giảm đau và ăn linh tinh chứ ko ăn nhiều. Lúc nãy cũng nên uống recovery nhưng mình đã ko uống. Chỉ uống coca, nước chanh đá và ăn nhẹ, rồi tiếp tục vào rừng.
Vấn đề của khoảng cách này là: tốc độ di chuyển đã giảm do cơ thể mệt mỏi. Mình ko muốn ép bản thân mình phải chạy nữa do mình sợ bản thân ko chịu nổi. Leo rừng đất khá thư giãn dù mình có thể đi nhanh. Downhill còn chậm và cần cải thiện. Ăn chà là và do nước ít, mình thấy bản thân vẫn còn tiêu thụ nhiều nước. 1 gói gel maurten vào lúc này để tỉnh lại.
Từ CP7 về đích mình di chuyển rất nhanh (ít nhất là nhanh hơn so với bth). Đã có lúc lên pace 10 vì chân đã ko còn thấy đau mình muốn được về đích. Có lẽ đây cũng là lúc mệt mỏi nhất. Mình từ bỏ mọi cảm giác chỉ để tập trung vào marker, chân và đích. Mục tiêu chỉ là về thôi. Thời tiết tối rất đột ngột và lạnh. Mình gặp 1 vài bạn trong rừng và giúp họ. Mình vẫn áy náy vì ko thể giúp họ về đích nhưng mình đã thấy crew và hi vọng crew có thể giúp họ tốt hơn (mình cũng nghĩ cho bản thân mình, mình sợ hết thuốc giảm đau và nó sẽ đau kinh khủng..). Lần sau sẽ giúp nhiệt tình hơn, vậy nên vẫn cần tập.
Vấn đề của khoảng cách này là: tinh thần thi đấu đã ko được làm chủ. Mình chỉ muốn về đích, bỏ qua sự nguy hiểm của bản thân. Mình muốn về trc 7h dù 7h30 mới về đến nơi. Dinh dưỡng vừa đủ, mình uống nước khi mình muốn trong giới hạn 1L nước, ăn một ít chà là thực ra chỉ để cố. Mình ăn nốt cái gel cuối cùng ở đây và chủ yếu là di chuyển ko nghỉ. Sức mạnh của viên thuốc thật sự kinh khủng làm mình suy nghĩ rằng nó sẽ đau rất nhiều nếu ko nhanh. Thật sự đáng sợ.
Kết thúc cuộc đua 50KM VUM 2024 là những cảm giác vui buồn lẫn lộn. Mình vui vì đã hoàn thành được ultra, vui vì vượt qua được bản thân, vui vì những công sức tập luyện được đền đáp xứng đáng. Nhưng mình cũng buồn vì ultra này có những chuyện không hay xảy ra, buồn do ko đạt được chỉ tiêu, buồn vì tập luyện chưa đủ. Dù sao cx đã hoàn thành 1 ultra trail race đầu tiên. Tự hào là một runner và 1 racer. Tự hào ko tả siết.
Comments
Post a Comment